Thứ Tư, 20 tháng 6, 2007

My self in the Rain ...




Đưa tay ra , hứng lấy những giọt nước đang rơi xuống.

Từng giọt ... từng giọt ... tràn đầy bàn tay, chảy qua kẽ tay, rơi xuống mặt đất, hòa vào cùng nhau ...


Tôi đã mong Mưa mãi, như mong 1 người bạn thân quen đã lâu không gặp.

Những giọt nước mát lạnh rơi lên tóc, rơi xuống mặt, chảy vào môi, cái lạnh ướt thấm vào da thịt, tôi cảm thấy tâm hồn khô cằn của mình như được tưới nước ngấm vào ...

Mưa khiến lòng tôi dịu lại, và khiến những con phố nơi tôi đi qua chìm vào tĩnh lặng. Nhịp sống ở thành phố đông đúc này, nhờ mưa mà trở nên bớt ồn ào. Và ngay lúc này tôi muốn được tận hưởng những phút giây được ở dưới mưa ... Một mình ...


Mưa làm cho ly cafe trên tay tôi ấm áp hơn, và mưa khiến tôi nhớ nhiều về những kỷ niệm ngày xưa.

Nhớ khuôn mặt em lấp lánh những giọt nước dưới ánh đèn vàng, nhớ mùi tóc em phảng phất trong không khí lạnh, nhớ đôi bàn tay nhỏ và cái ôm siết chặt ...

Nhưng dù là em hay bất cứ ai, đều không ở bên tôi mỗi khi mưa đến. Và trong mưa, tôi chỉ có 1 mình.

Một mình, nhưng yên ổn. Vậy là đủ, phải không ... ?


Tôi không yêu mưa, tôi cũng không thích mưa.
Mưa đối với tôi chỉ như 1 người bạn, mà có lúc tôi sẽ luôn cần đến ... cho tâm hồn mình được những giây phút sống bình yên.

Một ngày mưa ...

Chủ Nhật, 10 tháng 6, 2007

It's Raining....




Đêm nay.........mưa rơi....



Cơn mưa đêm nay dường như đã phá tan cái không gian yên ắng của đêm hè . Giậc mình tỉnh dậy trong đêm , sao thấy trống trải quá , thấy cô đơn quá . Đêm nay chỉ có tiếng mưa.........

Mưa ngày ấy thật đẹp , mưa hôm nay thật buồn . Phải chăng là do mưa hay là do cảm giác...... đêm nay

Đã lâu rồi mưa ko rơi , tưởng đâu mấy ngày hè nóng nực có 1 cơn mưa thì sẽ mát biết mấy , mà không hiểu sao cơn mưa đêm nay lạnh quá . Muốn ôm ai đó vào lòng , cùng ngồi trong đêm ngắm mưa , rồi sẽ ngủ thiếp đi trong vòng tay ấm nồng . Nhưng đôi khi ..... ham muốn củng chỉ là ham muốn....



Đêm nay mưa lại rơi...để lòng tôi nhớ ai thật nhiều

Đêm nay mưa lại rơi...để lòng ai thầm khóc một mình

Đêm nay mưa rơi...





Không biết nơi ấy , trời có đang mưa..........Không biết ai đó có đang như mình...

[Copy]

Thứ Hai, 4 tháng 6, 2007

Một| Góc| Nhìn




những ước mơ vẫn chỉ là ước mơ dù bạn đã nổ lực hết mình, nhưng nhờ những ước mơ ấy mà bạn trở nên mạnh mẽ, yêu cuộc sống hơn và biết cố gắng hơn.
---- Có những lời hứa vẫn chỉ là lới hứa dù bạn luôn mãi mong đợi, nhưng nhờ những lới hứa ấy, bạn biết hy vọng và nuôi dưỡng niềm tin.
----Có những ước hẹn mãi chỉ là hẹn ước với một người đã ra đi, nhưng nhờ có nó, bạn mới thấy đựơc giá trị của hạnh phúc khi có người trở về.
----Có những nỗi đau không thể nguôi ngoai dù có được bàn tay của thời gian xoa dịu, nhưng chính những nỗi đau ấy sẽ giúp bạn trưởng thành hơn.
----Có những sai lầm ko bao giờ sửa chữa được, nhưng chúng sẽ làm bạn biết suy nghĩ cẩn trọng hơn sau khi đưa ra quyết định sau này.


---- Có những lần tình cờ gặp nhau đơn giản chỉ để biết mặt rồi nhanh chóng lãng quên, nhưng ẽ có lúc bạn nhận ra rằng những người bạn gặp trong đời không là sự ngẫu nhiên mà có nhân duyên ắp đặt.


---- Có những người bạn đã lâu không gặp, nhưng những khi bạn gặp khó khăn, trở ngại, những người bạn ấy luôn bên canh để chia sẻ cùng bạn.
---- Có những cuộc tìm kiếm gần như vô vọng, nhưng nhờ có nó , bạn biết được sức mạnh và điều kì diệu của tình yêu.


---- [V]à cuộc sống của bạn chỉ thật sự ý nghĩa và trọn vẹn khi bạn biết gìn giữ và nuôi dượng ước mơ, biết ghi nhận, biết biết tin vào những lời hứa, trân trọng những lời hẹn ước, biết can đảm bước ra từ nỗi đau, biế vượt lên học hỏi sau những thất bại, sai lầm. và may mắn biết bao khi trong cuộc đời bạn có những người bạn chân thành và một tình yêu sâu đậm!

Có những nỗi đau tưởng không bao giờ có thể nguôi ngoai...



Có những vết thương lòng chỉ tạm lắng xuống mà không thể nào thôi xót xa...



Có những giây phút chìm đắm trong bế tắc, tuyệt vọng mà nào biết ánh sáng đang le lói phía cuối con đường.


[Copy]

Chủ Nhật, 3 tháng 6, 2007

Mưa và Em




Lặng thầm , em ngồi nhìn mưa rơi - nhẹ xếp đôi bàn tay lên đôi vai mềm , từng hạt .... từng hạt , mưa rơi tí tách bên thềm , mưa rơi trên những phím đàn dương cầm...
Mưa rơi bên cạnh những ô cửa , từng hạt.... từng hạt bám vào khung kính , em khẽ đưa tay ra để chạm vào những hạt mưa , nhưng em lại khẽ rút lại , em như tiếc nuối một điều gì đó.... một điều ngoài tầm tay của em
Nhìn qua khung cửa , em thấy thế giới bên ngoài thật đẹp , mưa dường như mang đến sự sống cho vạn vật , thế sao trong căn phòng tối lại rất buồn , và mưa đã dường như cướp đi sự sống của em , cướp đi 1 chút gì còn lại trong tâm hồn




Em vẫn ngồi đấy , vẫn ngồi nhìn mưa rơi , và em cất tiếng hát . Em hát 1 bài hát mà ngày xưa em rất thích . Và em chỉ hát mỗi khi nỗi buồn chạm đến tận đáy lòng . Em hát về tình yêu .... hay chính xác hơn.... em đang hát về chuyện tình của mình.

Tiếng hát em nhẹ quyện vào tiếng mưa và tiếng mưa lại quyện vào tiếng gió , tạo thành 1 bản hòa ca trong mưa . Phải chăng gió cũng muốn mang tiếng hát của em cất lên thật cao.....



Tí tách... và rồi từng giọt nước đang rơi trên bàn nơi em đang ngồi....

Tôi tự hỏi đó là do mưa hay là nước mắt của em....
Và trời vẫn mãi |Mưa|
[Copy]