Thứ Hai, 23 tháng 7, 2007

Bạn, Tôi và Triết Lý Cà Chua.....

Ban, Toi Va Triet Ly Ca Chua.....
Tôi thích cái “triết lý Cà chua” của nhân vật nữ chính trong phim “Tình cờ” của Hàn Quốc:
“Tomato viết ngược lại vẫn là Tomato.




Có đảo ngược thế nào thì cà chua cũng vẫn là cà chua”. Cà chua xanh thì bên trong cũng xanh, ngoài đỏ thì bên trong cũng đỏ. Không giống như quả dưa hấu, ngoài xanh mà trong lại đỏ...



Con người ta không phải lúc nào cũng sống được như quả cà chua, sống thật đúng với cái “Tôi” bên trong của mình. Có khi muốn sống như thế nhưng lại không thể được. Và cái câu “đi với Bụt mặc áo cà sa, đi với ma mặc áo giấy” lại được áp dụng triệt để như một lời biện minh hữu ích. Người ta bảo đấy là sự kết hợp Cà Chua với Dưa Hấu để cho ra thế hệ F1 hoàn hảo, biết biến hoá linh hoạt trong từng hoàn cảnh…

Nhưng, như một onliner đã nói: “Nếu như trong cuộc đời, cái gì cũng là chính nó, người tốt kẻ xấu đều có thể phân định ngay từ lần gặp đầu tiên, cuộc sống còn thú vị nữa hay không? Cũng như trong cuộc sống, những “người xấu” thật ra cũng không đáng ghét lắm. Sự có mặt của họ tạo nên sự phong phú cho cuộc đời và ở một chừng mực nào đó, họ tạo nên thế đối lập khiến cho những người tốt được nhận diện và ngợi khen.


Có một người bạn “Cà Chua” - cũng tốt - nhưng đối diện với một cây Dưa Hấu vẫn thú vị hơn nhiều. Không phải giả dối, mà là biết giấu mình đi một chút, sẽ khiến người đối diện cảm thấy được khám phá và phát hiện ra những thú vị ẩn chứa bên trong cái vẻ ngoài lạnh lùng ấy.
Có người nói rằng sống trong đời là tìm cách chiếm lĩnh một lập trường sống, một lập trường nhân cách giữa cuộc đời. Ngoại trừ một số ít người có cái can đảm không quan tâm đến xung quanh, thì đa số những người còn lại đều có đôi lúc hoang mang về cách sống của mình”.


Tôi không phải là một người “can đảm không quan tâm đến xung quanh”. Tôi đôi khi cũng vẫn hoài nghi về lối sống của mình. Nhưng tôi thích phân biệt rõ ràng “tốt” - “xấu”, kể cả ngay từ lần gặp đầu tiên. Tôi vẫn thích trắng đen rõ ràng hơn là mờ mờ ảo ảo. Và hơn hết, tôi vẫn thích có một người bạn “Cà Chua” hơn là một người bạn “Dưa Hấu”. Không phải ai cũng biết giới hạn của việc “giấu mình đi một chút” cho người khác khám phá. Người ta hay tham lam, hay đi quá đà mà chẳng nhận ra được đâu là điểm dừng.
Thích thì bảo là thích. Không thích thì bảo là không thích.


Yêu thì bảo là yêu mà không yêu thì nói không yêu. Đừng có miệng nói yêu mà trong bụng thì ghét, sau lưng lại nói xấu hết lời. “Dù ai cách núi ngăn sông ta cũng không nói ghét là yêu. Dù ai ngăn sông cấm chợ ta cũng không nói yêu là ghét”.
Xấu thì hãy sống đúng như xấu, đừng cố tỏ ra mình tốt đẹp. Mà tốt đẹp rồi thì hãy giữ và làm cho mình tốt đẹp hơn.



Nghèo thì không thể sống cuộc sống của giàu, mà giàu cũng chẳng thể cố vờ như mình nghèo khó.
Sống đúng với bản thân mình, đấy mới là ý nghĩa sâu xa của triết lý Cà Chua!
Tôi vẫn cứ là tôi, đơn giản vậy thôi…!!!
Còn bạn, bạn sẽ sống như thế nào? Như Cà Chua hay Dua Hau...?

[copy]

Chủ Nhật, 22 tháng 7, 2007

Đau-----Anh------Hạnh phúc của em




Nó khóc mướt vì wá đau nhưng rồi nó chợt hấp tấp lê từng bước chân và bấm số 0933044xxx.Những tiếng tít tít ở đầu dây bên kia làm nó lo lắng...và rồi 1p trôi wa...bắt đầu tít nhanh,đồng nghĩa với chả ai bắt máy.Nó nhìn vào đồng hồ và đã gần 10h đêm...ở Sài Gòn giờ đấy thì còn nhộn nhịp lắm.Còn ở đây nó im lìm đến lạ.Nó nghĩ anh đã ngủ wên...Vội lê từng bứơc chân và lấy vội miếng bông gòn chùi xung wanh vết thương.Nó khóc:vì đau và vì lo lắng nữa.

Nó nằm im để cho vết thương ko bị động,nứơc mắt tràn dài ứơt cả hai má.Điện thoại reo nhưng nó lại ko nghĩ đó là anh.Vì nó nghĩ anh đã ngủ.Đầu dây bên kia có giọng hỏi tên nó!Trong bối rối nó vụt miệng:"Ai thế?".Ko biết anh có buồn vì điều đó ko?Vì nó chẳng nhận ra giọng anh.Nhưng chỉ 1 thoáng nó đã biết anh là ai.Vừa khóc vì đau,vừa khóc vì vui và hạnh phúc.Anh lo lắm.Hỏi nó chuyện jì?NÓ cố giấu để ko làm anh lo lắng nhưng...tiếng khóc vì đau của nó đã làm cho anh lo lắng nhiều hơn.Cuối cùng nó đã nói hết với anh.Anh khuyên nó phải làm sao với vết thương,phải đi trạm y tế,phải nhờ hàng xóm ngay,phải gọi đt cho ba ngay....và tỉ tỉ những thứ khác.Anh muốn đi về Mt xem nó ra sao?Anh thương nó!Và nó cũng thương anh.

Cả đêm em ko ngủ dc vì cái chân hoành hành em.Nhưng em rất vui và hạnh phúc khi có dc anh bên cạnh.Hôm nay chân em đã đỡ đau.Em có đi y tế ,em nghe lời anh.Em ngoan lắm!Đừng lo cho em nữa anh nhé!

Thứ Bảy, 14 tháng 7, 2007

Dưới mưa


Mẹ ... Vẫn đi dưới mưa ... Mong sao đủ tiền đong gạo ...
... Đồng quà , tấm bánh cho những đứa con ở nhà ...
... Gió , mưa ... Mẹ vẫn phải đi ... Vì cuộc sống mưu sinh ...

Thứ Sáu, 13 tháng 7, 2007

Bóng




Bong Bóng sinh ra để làm zì nhỉ ??

Bong bóng sinh ra chỉ để bay , bay mãi lên trời thôi

Ừ !! Chỉ để bay thế thôi......

Thế không muốn bóng bay thì phải làm thế nào ??

Thì chỉ cần giữ bóng lại , đừng cho bóng tụt khỏi tay

Thế giữ lại thì không khác gì giam giữ à

Ùh.........

Chắc như thế bóng sẽ buồn lắm nhỉ !! Buồn vì không dc bay lên , buồn vì cứ bị giam giữ thế này

Thế thì có nên giữ bóng lại , hay là để bóng bay .

Nhìu lúc cũng tự hỏi là do bóng muốn bay hay do người không muốn giữ