Chủ Nhật, 22 tháng 7, 2007

Đau-----Anh------Hạnh phúc của em




Nó khóc mướt vì wá đau nhưng rồi nó chợt hấp tấp lê từng bước chân và bấm số 0933044xxx.Những tiếng tít tít ở đầu dây bên kia làm nó lo lắng...và rồi 1p trôi wa...bắt đầu tít nhanh,đồng nghĩa với chả ai bắt máy.Nó nhìn vào đồng hồ và đã gần 10h đêm...ở Sài Gòn giờ đấy thì còn nhộn nhịp lắm.Còn ở đây nó im lìm đến lạ.Nó nghĩ anh đã ngủ wên...Vội lê từng bứơc chân và lấy vội miếng bông gòn chùi xung wanh vết thương.Nó khóc:vì đau và vì lo lắng nữa.

Nó nằm im để cho vết thương ko bị động,nứơc mắt tràn dài ứơt cả hai má.Điện thoại reo nhưng nó lại ko nghĩ đó là anh.Vì nó nghĩ anh đã ngủ.Đầu dây bên kia có giọng hỏi tên nó!Trong bối rối nó vụt miệng:"Ai thế?".Ko biết anh có buồn vì điều đó ko?Vì nó chẳng nhận ra giọng anh.Nhưng chỉ 1 thoáng nó đã biết anh là ai.Vừa khóc vì đau,vừa khóc vì vui và hạnh phúc.Anh lo lắm.Hỏi nó chuyện jì?NÓ cố giấu để ko làm anh lo lắng nhưng...tiếng khóc vì đau của nó đã làm cho anh lo lắng nhiều hơn.Cuối cùng nó đã nói hết với anh.Anh khuyên nó phải làm sao với vết thương,phải đi trạm y tế,phải nhờ hàng xóm ngay,phải gọi đt cho ba ngay....và tỉ tỉ những thứ khác.Anh muốn đi về Mt xem nó ra sao?Anh thương nó!Và nó cũng thương anh.

Cả đêm em ko ngủ dc vì cái chân hoành hành em.Nhưng em rất vui và hạnh phúc khi có dc anh bên cạnh.Hôm nay chân em đã đỡ đau.Em có đi y tế ,em nghe lời anh.Em ngoan lắm!Đừng lo cho em nữa anh nhé!

3 nhận xét:

Shin nói...

p'e bi ji` vay?chan p'e the na`o rui`? c'o co`n dau lam k?

tramdolphin nói...

sao thế Núm

mấN nói...

da. tai nan. thoi^ a.HOm^ nay bot' dau roi`...cam' on moi. ng`

Đăng nhận xét