Thứ Tư, 22 tháng 8, 2007

♥...Đêm nằm mơ phố...♥




Tự nhiên muốn đến một triền đồi rộng thật rộng nở đầy hoa vàng. Không biết tại sao lại là triền đồi, tại sao lại là hoa vàng. Chỉ biết nghĩ đến "bình yên", lại lãng đãng mơ về một không gian như thế. Để làm chốn quay về.

Rồi lại mơ, có ai tìm được cho mình đồi hoa vàng, nơi chỉ có những cái xiết tay ấm lành như đất, những nụ hôn phớt nhẹ lên má như gió, và những cái ôm trong veo như nắng....

Có không ở một nơi nào đó, tình yêu chỉ là những cái xiết tay ấm lành như đất, một nụ hôn phớt lên má như gió, và những cái ôm trong veo như nắng?

đêm đêm nằm mơ phố
trăng rơi nhoà trên mái
đi qua hoàng hôn ghé
thăm nhà...

anh như là sương khói
mong manh về trên phố
đâu hay một hôm gió
...mùa thu
Mặc kệ em luôn bị hồi hộp mỗi khi nghĩ về điều ấy . Mặc kệ em luôn phải dừng lại mọi việc để nghĩ về điều ấy . Mặc kệ em luôn cười một mình mỗi khi nghĩ về điều ấy . Mặc kệ em trở thành hoang dã khi nghĩ về điều ấy . Mặc kệ người ta đang nhìn em vì điều ấy . Mặc kệ em đang quay lưng . Mặc kệ em đang bế tắc . Mặc kệ em đang chênh vênh . Mặc kệ em đang gớm ghiếc . Mặc kệ em đang lấm lét . Mặc kệ đấy .

Ối a . Nhớ anh rồi đấy nhé

đâu hay mùa thu gió
đêm qua mặc thêm áo
tay em lạnh mùa đông...
ngoài phố

đêm xin bình yên nhé
con đường vàng ánh trăng
đèn dầu khuya quán quen
...chờ sáng

Anh là gì với em, biết không?


Là người duy nhất đan tay.
Là người duy nhất hun em bằng mũi
Là người duy nhất sờ vào móng tay em
Là người duy nhất nhìn sâu vào đôi mắt ngấn nước của em. và cười
Là người duy nhất vừa lau mồ hôi, vừa nắn bóp cái tay đau nhức. cho em
Là người duy nhất em muốn được nhìn suốt hai mươi bốn tiếng, thật lâu, thật sâu
Là người duy nhất em nghĩ về và cười.
Là người duy nhất em nghĩ về và khóc.
Là người duy nhất

em mong :).

đâu hay mùa thu gió
đêm qua mặc thêm áo
tay em lạnh mùa đông...
ngoài phố

đêm xin bình yên nhé
con đường vàng ánh trăng
đèn dầu khuya quán quen
...chờ sáng
Em nhớ khi nhắm mắt và dùng tay để thấy được chân mày, mũi, môi, cằm, từng tì vết nhỏ trên khuôn mặt anh ./. Thấy bằng tay thật sự có thể nhớ lâu hơn bằng mắt.



đêm đêm nằm mơ phố
mơ như mình quên hết
quên đi tình yêu quá ...



cùng

sương giăng Hồ Tây trắng
đâu trong ngày xưa ấy
tôi soi tình tôi giữa

đời

anh




đâu hay một hôm gió

mùa

thu

đừng để tay em lạnh... anh nhé :)

không


vô...

Mĩ Tho hiền. 23.08.08

Viết cho người chờ em suốt 1 năm nữa [hoặc em chờ anh nhiều hơn thế]

P/S:sáng nay dc nghĩ tiết Sữ,ngồi nghe nhạc cùng với thằng Nguyên bệnh.Mỗi đứa 1 cái phone."Tình quá ta!"."Cay à nha!".Ừ thì tình...mà tình hâm..Mà cái đĩa ông làm hay thật.Tui kết lắm í...mượn dzìa nghe.Đó giờ nghe bài này lần đầu...chiều nay lên search nghe lại...nó hối thúc tui viết cảm nhận...viết entry.Công nhận đồ bệnh cũng biết nghe nhạc.


Đêm Nằm Mơ Phố
Thể hiện: Thùy Chi

Thứ Ba, 21 tháng 8, 2007

25 minutes




Đây là bài hát mà có thể xem như thay lời muốn nói.Ngồi nghe,nghe xong ngồi đọc lại lời.Đọc xong cấm đầu dịch.Ứ hự lun!Tệ nhất tiếng Anh mà.Dịch bài trong lớp còn lao đao.Giờ lại dịch nhạc...nhưng dù sao cũng dc rồi.Hok bít nó ra sao nhưng mừ anh dzô xem thì cho em ý kiến.HÌ hì
25 minutes

After sometime I’ve finally make up my mind
She is the girl and I really want to make her mine
I’m searching every where to find her again
To tell her I love her”
And I’m sorry ‘bout the things I’ve done
I find her standing in front of the church
The only place in town where I didn’t search
She looks so happy in her wedding dress
But she’s crying while she’s saying this

Boy I’ve missed your kisses all the time
But this is twenty five minute too late
Though you travelled so far
Boy I’m sorry you are twenty five minute too late

Against the wind I’m going home again
Wishing me back to the time when we were more than friends
But still I see her in front of the church
The only place in town where I didn’t search
She looks so happy in her wedding dress
But she’s crying while she’s saying this

Boy I’ve missed your kisses all the time
But this is twenty five minute too late
Though you travelled so far
Boy I’m sorry you are twenty five minute too late

Out in the streets places where hunry hearts have nothing to eat
Inside my head still I can hear the words she said
Boy I’ve missed your kisses all the time
But this is twenty five minute too late
Though you travelled so far
Boy I’m sorry you are twenty five minute too
I can still hear her say ......


Sau một khoảng thời gian cuối cùng tôi đã thấy được em
Em là người con gái mà tôi thực lòng muốn là của riêng mình
Tôi đã tìm kiếm em ở mọi nơi để có thể thấy lại được em
Để nói với em rằng Tôi yêu em
Và tôi xin thứ lỗi vì ngững việc tôi đã làm
Rồi tôi đã thấy em ở nơi mà tôi chẳng bao giờ ngờ tới
Em đang đứng trước cửa nhà thờ trong thị trấn nới tôi không hề tìm kiếm
Và em đang hạnh phúc trong bộ đồ cưới
Nhưng tại sao em vẫn rơi lệ khi nói với tôi

Rằng em đã luôn nhớ đến những nụ hôn mà tôi dành cho em
Nhưng chỉ 25 phút thôi cũng muộn rồi
Em biết rằng tôi đã phải đi rất nhiều mới thấy được em
Và xin hãy tha lỗi cho em bởi vì 25 phút thôi cũng là quá muộn rồi

Nương tựa vào những cơn gió tôi quay trở về
Và ước rằng những thời khắc khi có tôi và em hơn cả những người bạn quay trở lại
Nhưng những gì tôi thấy thì vẫn là hình ảnh em trước cửa nhà thờ
Nơi tôi không bao giờ ngờ tới
Thấy em đang hạnh phúc trong bộ đồ cưới
Và khóc trong khi nói với tôi rằng

Em luôn nhớ đến những nụ hôn của tôi
Em biết rằng tôi đã phải rất vất vả mới tìm thấy em
Nhưng em xin lỗi, 25 phút thôi là quá muộn rồi

Lang thang ngoài phố, nơi con tim của tôi chẳng có gì để gặm nhấm
Trong tâm trí tôi vẫn nghe ró những lời em nói
Em luôn nhớ đến những nụ hôn của tôi
Em biết rằng tôi đã phải rất vất vả mới tìm thấy em
Nhưng em xin lỗi, 25 phút thôi là quá muộn rồi
Và tôi vẫn nghe thấy em nói ......

Chủ Nhật, 19 tháng 8, 2007

Bình yên về nhé!




Bình yên em nhé...cái thân xác tròn trịa kia!

Bình yên em nhé...cái con pé bướng bỉnh kia!

Bình yên em nhé...đồ ngu ngốc kia!

Bình yên nhé...đồ thiếu thốn tình cảm kia!

Thiếu thốn tình cảm đến mức phải đi van xin,cầu cạnh.Thiếu thốn tình cảm đến mức phải kiu ng` ta chịu mình đi.Thiếu thốn đến mức nói nói nói để nhận lại câu trả lời là chả iu thương ji` đâu!

Thiếu thốn tình cảm đến mức đi đọc entry ng` ta lại muốn khóc.Tủi thân khi ng` ta có những ng` bạn thân,còn mình thì ko![Mình quá xấu,quá tệ,quá...]

Thiếu thốn tình cảm đến mức ai lạ hoắc mới nói chuyện một lần rủ đi uống nước,ăn kem...cũng dzọt đi liền.Để làm ji`?Để cầu mong đó chính là ng` bạn mình đang tìm.Để cầu mong dc có thêm một sự wan tâm!

Thiếu thốn tình cảm đến mức cáu gắt với mọi ng` vì nghĩ mọi ng` luôn vui vẻ vì có bạn bên cạnh.Cáu gắt đến mức nhận dc 1 từ "Chảnh"

Ngu ngốc đến mức khóc thét lên khi vừa gặp lại đứa bạn chơi game cùng.

Ngu ngốc đến mức gặp lại "ox" trong game TL.Chat room thấy có bx mới thấy hạnh phúc.Chợt rùng mình sợ...

Mình đang mất đi 1 ng` bạn,thấy tình cảm đã bị share ra.Tất nhiên mình ko phải là bx của ng` ấy thì phải cho họ có bx chứ!Bạn bè mà mình ích kỉ đến thế!Thoát ra khỏi room chat.Có lẽ hơi vô duyên nhưng mình ko có can đảm để chứng kiến những lời nói wan tâm của họ.Sợ thấy ng` ta wan tâm và dc wan tâm.

Ngu ngốc đến mức đang bệnh co ro mua kem ăn 1 mình ngoài công viên.

Ngu ngốc lắm khi cứ suy nghĩ theo chiều hướng tiêu cực...ta tìm bình yên.

Muốn trú ngụ ở một cái xó nào đó

Muốn có một cái vai để dựa vào mà khóc

Muốn có 1 bàn tay để nắm lúc ko thể đứng dậy

Định mệnh đã đưa tay cho tớ nắm...Thanks Định mệnh nhìu nhá.Ng` luôn âm thầm wan tâm tớ.Hiếm khi bọn mình nói chuyện với nhau.Nhưng thật sự tớ đang giữ chặt tay ấy đây!

Anh Saint,anh Lang thang phụ em lôi bình yên về nhé!

Bình yên trong tâm hồn!
Ngủ ngoan nhé em...
Đừng nghĩ ngợi
...Đừng mông lung!
Bình yên của em đấy.
Chả ai giành,chả ai giựt...

Chủ Nhật, 12 tháng 8, 2007

Tô tượng




Tô tượng

Tô tượng - trò chơi của trẻ con, và chắc chắn là chúng rất thích. Nhưng không chỉ là trò chơi dành cho trẻ con đâu, chẳng qua là nó được tọa lạc tại khu vui chơi thiếu nhi trong nhà sách thôi mà.

Nấm

Em thì người lớn rồi đấy nhưng vẫn thích ngồi hàng giờ cùng lũ trẻ tô tô vẽ vẽ. Có thể ban đầu những bức tượng trông rất đẹp, qua bàn tay của em nó trở nên nguệch ngoạc và xấu xí. Tài năng của em đó.

Chỉ một mình em là người lớn mà còn chơi tô tượng ư?
Không. Có nhiều người thích chơi giống em nữa.

Em từng nhìn họ ngồi tô vẽ, không chỉ một lần. Và em thầm ước...
Em ước gì sẽ có một ngày em được như họ, có thể cười vui và...
Với em, đó là điều thật xa xỉ... Nhưng em không đáng tội nghiệp đâu, em vẫn cười vui đấy, em được chọn bức tượng em yêu thích và em bắt đầu chọn từng màu:

Màu xanh da trời: màu yên bình nhất, nhẹ nhàng nhất, màu tình yêu bao la nhất, cũng là màu em thích nhất. Trên một bức tượng trắng thì màu xanh da trời dường như chưa đủ nổi bật nên em chưa từng chọn màu này bao giờ.

Màu vàng: Màu của những cánh hoa lan, của ánh nắng mặt trời và em chọn nó để tô cho những cách hoa hướng dương đang nở.

Màu xanh lá cây: màu của hy vọng và mơ ước. Em chọn để tô cho những chiếc lá đang bao bọc bên bông hoa.

Màu đỏ: Màu của những cánh hoa hồng nhung, em không yêu hoa hồng lắm vì nó có nhiều gai nhưng em yêu sắc đỏ mạnh mẽ.

Màu trắng: Tượng màu trắng, tô tiếp một lớp màu trắng sẽ làm bức tượng rất đẹp và tinh khiết. Có khi em chỉ sử sụng duy nhất một màu trắng.

Cho dù chọn màu nào đi nữa thì em vẫn yêu cái màu mà em chưa hề tô vào một bức tượng nào cả, màu mà em đọc ở đâu đó rằng ai yêu màu ấy sẽ bướng bỉnh như con Cua.

Và nếu được là một màu sắc thì em vẫn sẽ là màu ấy - màu yên bình nhất, màu nhẹ nhàng nhất, màu tình yêu bao la nhất.

Thứ Bảy, 11 tháng 8, 2007

Bình yên một thoáng cho tim mềm :)




Dạo chơi trên web Hàn, tình cờ khỉ thấy mấy pics này, cũng còn nhiều lắm nhưng mà chưa up dc hết, mong pà kon đón nhận. Những bức ảnh này mang màu sắc nhẹ nhàng, dành cho ai thích sự bình yên

















Bình yên cho 1 thoáng tim mềm
( ko nhớ ai đã nói câu này )

Part II:






















Mọi người thích thì lấy về blog mà dùng