Bắt đầu từ hôm nay ko còn on từ 5h-khuya nữa!Chấm dứt lúc 7h!
Ngày hôm nay!Buồn cười lắm!
Học bài đến khuya...khuya lắm!Dường như lúc này không thể ngủ,ngày nào cũng rị mọ cho đến gần sáng rồi loay hoay cho đến sáng.Tốt hơn thì ngủ dc 1 vài giờ!Cũng ko uể oải như mình đã tưởng.Thậm chí còn tỉnh như sáo.
Lo học bài Sử mà bỏ quên môn Địa.Hay nói đúng hơn là ko thèm họcMà ko học thì trả bài...mà trả bài thì...hò hò...hên xui
Hôm bữa còn khoe mọi ng` cái 10 đỏ chót môn Địa bi giờ chắc chỉ trên trung bình.Vì còn quào quào dc 1 chút với lại cũng ngắn
Hôm nay ba đi xuống Đồng Tháp từ khuya thăm Bác Ba,nghe đâu Bác sắp mất.Cũng buồn cười.Nhớ cái hôm Bác còn xuống Mĩ Tho thăm mình.Vì sợ ko còn dịp...Vậy mà hôm nay Bác lại như thế?Cuộc đời trớ trêu quá!Cũng mong Bác sẽ kéo dài dc sự sống!
Vừa thay đồ thì có đt.Bác Tám nhà hàng xóm kêu qua lấy sữa.Tí tởn,chả biết ai gửi? mà sữa ji`?
Ờ thì là mẹ tớ qua thăm bọn tớ nhưng ko ai có nhà nên phải gửi lại í mà.Một thùng sữa gồm 2 loại:Cô gái Hà Lan và Yomost!Có cả hơn chục chai Sting...Và vài bịch xúc xích.Có cả kẹo mút!Đúng là mẹ tâm lí thật!
HÔm nay phải học lúc 1h...khổ ghê.Vừa về đến nhà phải nấu mì ăn gòi tranh thủ sạc cái máy nghe nhạc.Thế là lên đường.Học sáng,học chiều....ôi thôi mệt mỏi quá!
Ngày mai lại thi Hoá...bài vở trong lớp và cả tăng tiết buổi chiều...thì phải học thôi...nhiệm vụ có nhiu đó thôi mà!
chạm nhẹ vào tôi...
đôi mắt ướt ...
giọt lệ chợt rơi khi mi tôi siết chặt
rót cho một cuộc tình nhạt nhẽo vội qua mau
tôi có biết tình yêu không là thực
nhưng
tôi chấp nhận trái tim vui
khi tôi nghĩ đến người tôi yêu dấu
tự nhủ lòng mình vẫn được thương yêu
chỉ cần bên tôi ...
không lời nói
để tự cảm nhận những điều tôi muốn nhận
và rồi ...
tự dối lòng mình vẫn được thương yêu
giận mình
ta phủi sạch bụi ái ân
để mong quên hết tình yêu ngang trái
chỉ giữ trong tim những ký niệm buồn ,
để thấy trong tôi vẫn còn hơi ấm
một chút sót thương
một chút vô tình
để cảm nhận trái tim tôi cần hạnh phúc
để tôi v ẫn thấy mình biết yêu thôi
hạnh phúc của tôi ........
và lúc đó, người ta mới biết trân trọng nó.
Cái gì đã vỡ là vỡ... thà nhớ lại khi nó tốt đẹp nhất
còn hơn là chắp vá lấy được để rồi suốt đời cứ phải thấy những chỗ vỡ ...
Cố gắng sống với vỏ bọc vui vẻ.Thậm chí vui đến mức người ta có thể nghĩ mình vừa trúng số độc đắc.Thì có khi cũng vui thật nhưng đâu đó vất vưởng chuyện để nhớ.Muốn quên đi...nhưng quên bằng cách nào nhỉ?
Alone to laugh
Alone to smile
Alone to frown
Alone to live
Alone to die
Alone to wander
Alone to discover
Alone to learn
Alone to live
Alone in pain
Alone in hurt
Alone in joy
Alone in the morning
Alone in the night
Alone in the afternoon
Alone in this life
Alone in this world"
Có Những Niềm Riêng
Có những niềm riêng làm sao nói hết?
Như mây như mưa như cát biển khơi...
Có những niềm riêng làm sao ai biết?
Như trăng trên cao cách xa vời vợi...
There are internal feelings but how do I say it all?
Like clouds, like rain, like the vast sea sand...
There are certain feelings but who knows of them?
Like the moon on yonder, ever so distant...
6 nhận xét:
CHe.p..che.p..
Nobody want to be lonely!!!
12 goài mà Nấm! chỉ có 2 chữ thui "cố lên" nếu ko muốn [cũng 2 chữ thui] "tụt hậu"!hmm! hình như 2 chúng mình giống nhau: đều sống nội tâm nhỉ? nhưng mà nhìn bề ngoài thì đố ai bít đc! đúng hok ?
ko bít phải nói j.... nếu nói là "cố lên" thì nghe có vẻ sáo rỗng quá!!!.... chỉ bít.... share nha Nấm!...
ai từng học lớp 12 đều phải trải qua những trận chiến hết...chẳng ai ngoại lệ...ngay kẻ những đứa vô tâm nhất cũng lo sốt vó luôn mà ^^ mình là mình...mãi mãi là mình dù ai có nói gì đi chăng nữa...đừng làm theo những lời họ nói vì chưa chắc là họ đúng
Mà ở nhà một mình cũng vui mà ^^ bộ phim đó ra 5 phần khác nhau lận..anh xem hết rồi ^^ xem rồi làm cho giống thì sẽ bớt buồn ^^
Ôm bé Nấm một cái nào. Chị cũng đang cô đơn lắm đây :(
rất hay ...nói thật chị rất thix những bài nấm post ...tuy lớn nhưng chắc chị ko làm được vầy đâu ....
Đăng nhận xét