Thứ Tư, 22 tháng 8, 2007

♥...Đêm nằm mơ phố...♥




Tự nhiên muốn đến một triền đồi rộng thật rộng nở đầy hoa vàng. Không biết tại sao lại là triền đồi, tại sao lại là hoa vàng. Chỉ biết nghĩ đến "bình yên", lại lãng đãng mơ về một không gian như thế. Để làm chốn quay về.

Rồi lại mơ, có ai tìm được cho mình đồi hoa vàng, nơi chỉ có những cái xiết tay ấm lành như đất, những nụ hôn phớt nhẹ lên má như gió, và những cái ôm trong veo như nắng....

Có không ở một nơi nào đó, tình yêu chỉ là những cái xiết tay ấm lành như đất, một nụ hôn phớt lên má như gió, và những cái ôm trong veo như nắng?

đêm đêm nằm mơ phố
trăng rơi nhoà trên mái
đi qua hoàng hôn ghé
thăm nhà...

anh như là sương khói
mong manh về trên phố
đâu hay một hôm gió
...mùa thu
Mặc kệ em luôn bị hồi hộp mỗi khi nghĩ về điều ấy . Mặc kệ em luôn phải dừng lại mọi việc để nghĩ về điều ấy . Mặc kệ em luôn cười một mình mỗi khi nghĩ về điều ấy . Mặc kệ em trở thành hoang dã khi nghĩ về điều ấy . Mặc kệ người ta đang nhìn em vì điều ấy . Mặc kệ em đang quay lưng . Mặc kệ em đang bế tắc . Mặc kệ em đang chênh vênh . Mặc kệ em đang gớm ghiếc . Mặc kệ em đang lấm lét . Mặc kệ đấy .

Ối a . Nhớ anh rồi đấy nhé

đâu hay mùa thu gió
đêm qua mặc thêm áo
tay em lạnh mùa đông...
ngoài phố

đêm xin bình yên nhé
con đường vàng ánh trăng
đèn dầu khuya quán quen
...chờ sáng

Anh là gì với em, biết không?


Là người duy nhất đan tay.
Là người duy nhất hun em bằng mũi
Là người duy nhất sờ vào móng tay em
Là người duy nhất nhìn sâu vào đôi mắt ngấn nước của em. và cười
Là người duy nhất vừa lau mồ hôi, vừa nắn bóp cái tay đau nhức. cho em
Là người duy nhất em muốn được nhìn suốt hai mươi bốn tiếng, thật lâu, thật sâu
Là người duy nhất em nghĩ về và cười.
Là người duy nhất em nghĩ về và khóc.
Là người duy nhất

em mong :).

đâu hay mùa thu gió
đêm qua mặc thêm áo
tay em lạnh mùa đông...
ngoài phố

đêm xin bình yên nhé
con đường vàng ánh trăng
đèn dầu khuya quán quen
...chờ sáng
Em nhớ khi nhắm mắt và dùng tay để thấy được chân mày, mũi, môi, cằm, từng tì vết nhỏ trên khuôn mặt anh ./. Thấy bằng tay thật sự có thể nhớ lâu hơn bằng mắt.



đêm đêm nằm mơ phố
mơ như mình quên hết
quên đi tình yêu quá ...



cùng

sương giăng Hồ Tây trắng
đâu trong ngày xưa ấy
tôi soi tình tôi giữa

đời

anh




đâu hay một hôm gió

mùa

thu

đừng để tay em lạnh... anh nhé :)

không


vô...

Mĩ Tho hiền. 23.08.08

Viết cho người chờ em suốt 1 năm nữa [hoặc em chờ anh nhiều hơn thế]

P/S:sáng nay dc nghĩ tiết Sữ,ngồi nghe nhạc cùng với thằng Nguyên bệnh.Mỗi đứa 1 cái phone."Tình quá ta!"."Cay à nha!".Ừ thì tình...mà tình hâm..Mà cái đĩa ông làm hay thật.Tui kết lắm í...mượn dzìa nghe.Đó giờ nghe bài này lần đầu...chiều nay lên search nghe lại...nó hối thúc tui viết cảm nhận...viết entry.Công nhận đồ bệnh cũng biết nghe nhạc.


Đêm Nằm Mơ Phố
Thể hiện: Thùy Chi

6 nhận xét:

TrảiNghiệmCuộcSống nói...

Hay do, thay em viet anh cung thay thich... cam nhan tot, hihi, ma sao noi thang ban vay hen, hu...kekek

T.A nói...

entry đầy tâm trạng ^^ killy viết hay wó!^^

SHITHEAD =) nói...

ty' cung~ dang cho` 1 ng` day' :X

!!!...mộ khói...!!! nói...

trong veo lạ...lại nhẹ nhàng, nhưng sâu lắng...!

Mr.Pencil nói...

bài này thì hok chê dzào đâu được....khi pc nghe lẩn đâu tiên áh, giống như là có điện chạy trong người, óc ác nổi tùm lum...lên mạng search nghe lại liền....đỉnh đỉnh...

Mr.Pencil nói...

en try hay lém....phát huy nha...

Đăng nhận xét