Chủ Nhật, 25 tháng 11, 2007

Ngày tìm về hạnh phúc....




Những ngày qua mệt mỏi và bơ phờ vì bài vở,vì những chuyện xảy ra xung quanh.Cứ đến,cứ đến...

Cũng nhờ làm bài thuyết trình Địa về Mĩ Tho,cũng nhờ thầy cho nghĩ 1 buổi học Toán.Quyết định cùng con Que bon chen 1 chuyến về mẹ để chụp hình sẵn tiện thư giãn 1 ngày cho đầu óc bớt căng thẳng.

Về nhà,mẹ và ngoại la do không báo trước nên ko mua đồ ăn gì cả.Ngoại và mẹ lại đang bệnh phải kiêng ăn.

-Về mà không báo trước 1 tiếng gì cả.

-Có mà,hôm mẹ gọi con có nói con về.

-Mày nói mà có khi mày đâu có về,làm đồ ăn ê hề rồi bỏ.

Thấy tội lỗi quá,chắc những lúc ấy mẹ và ngoại mong chờ đứa con,đứa cháu này lắm.Do con học hành,do con phải đi chơi cuối tuần cùng bè bạn nên...Con xin lỗi!

Ngoại đi làm đồ ăn,nói ko có mua đồ ăn mà lại có cả 3 món tuy không cao sang nhưng ăn rất ngon.Ở quê thì suớng thế đấy,không đi chợ quơ quào cũng có thứ để ăn.Ngoại đãi mình và con Que món:Canh chua cá lóc,cá khô tộ và cả canh rau.

-Mai mốt có về nói ngoại trước,muốn ăn gì ngoại nấu cho ăn:bánh xèo,gỏi cuốn,bò kho...

-Hì ngoại tui dễ thuơng há bà!

-Ừa!

Thế đấy!

Rồi chạy sang bên du lịch,chụp hình làm bài thuyết trình.Gặp lại mẹ chồng đang bán sương sa hột lựu.Mua ba li cho mình,con Que và con pé.

Mẹ mãi nói chuyện cùng mọi nguời và cả mẹ chồng.Một lúc sau mẹ chồng loay hoay bán mới nhìn lên ngạc nhiên:

-Con dâu tui đây sao?Lúc này lớn quá vậy nè?Nhớ ai không con?

-Dạ nhớ,mẹ của Vạn Nguyên!

-.....

-Nguyên lúc này sao rồi cô?

-Nó hỏi thăm ông xã nó kìa!Mà thôi con ơi đừng hỏi tới nó làm gì.Nó hồi đó học hành giỏi giờ thì tệ lắm!Con tiến thêm bước nữa đi.

-Tiến thêm mấy bước chứ 1 bước gì chị?-Mẹ nói.

[Đằng sau câu nói của cô,câu nói đùa tuởng chừng như vui vẻ thế mà sao mình cảm thấy nét mặt cô thoáng buồn khi nhắc đến thằng con trai duy nhất như thế?Nguyên ơi,mày tệ lắm sao?]

Rồi lại xuống ông sáu,để chụp hình.Gặp ông đang nằm trên võng,đưa qua đưa lại.Mẹ và 3 đứa vào nhà.Ông ngồi dậy,chiêm nghiệm 1 lúc mới nhớ ra mẹ.

-Lý hả con?

-Dạ.

-Còn đây...Thấy quen quen,ai vậy?

-Nó là...

-Ông Sáu đoán thử coi!

-Bé Đãm phải ko?

-Dạ!

[Thế mà ông cũng nhớ,hơn 5 năm không gặp thế mà ông vẫn nhớ]

Nhớ lúc còn bé,ông là bạn của ông ngoại.Thuờng hay qua nhà chơi.Hai nguời học thức rất ghê nói chuyện nghe mà mê tít thò lò.Nhớ lúc ấy ông cũng đã già,già lắm.Thế mà giờ nhìn ông cũng vậy,tuy yếu hơn truớc nhưng so với những nguời trạc tuổi ông.Ông vẫn còn khoẻ và minh mẫn rất nhiều.

Ông nhớ đến ông ngoại.Nhớ cả những chuyện của mình với ông.Mẹ bảo mình muốn chụp hình ông,ông vui vẻ nhận lời.Đã thế còn...

-Khoan khoan để ông đi thay đồ.

-Dạ thôi thế này đuợc rồi ạ!

Ông chỉnh sửa lại áo,trèo xuống võng.

-Thế này đã đuợc chưa?Chụp ở đây luôn hả?Hay là đi tìm cảnh đẹp đẹp rồi con chụp.

Tự dưng thấy vui vui,ông cũng còn tí tởn gớm nhỉ?

Và cuối cùng là chạy ra phía truớc nhà ông chụp hình.Ông còn hứa dạy mình 1 khoá đàn tranh,đàn bầu,đàn....Nhiều loại quá mình cũng chẳng nhớ!Nhưng con không biết có dịp ấy không?Sợ lắm ông ạ!

Còn nhiều nhiều cái vui nhưng cũng như mình đã nói với anh Long là mình luời thế nên những cái còn lại chắc phải để dành cho bản thân dùng khi những lúc không vui.

Tin vui:Thằng bạn cùi bắp của tớ đã đậu học sinh giỏi Lí.Mi giỏi lắm đấy nhóc!Còn nợ ta 1 chầu ăn mừng nhé!Hẹn năm sau tại Sài Gòn!

Chiều đi mua đồ cùng mẹ.Lâu lắm rồi không đi mua đồ cùng mẹ.Tự lo cho bản thân,phải tự sắm những thứ cần thiết đâm ra quen.Giờ cứ thấy vui vui lại hơi buồn cuời ở chỗ...Do tự đi mua,tiền bạc có hạn nên mua đồ trung bình,đồ bình thường riết quen.

Đi với mẹ, mẹ dẫn lại chỗ đồ cao cấp thấy nó sao sao.Mẹ kiu lựa,thỉ cũng lựa.Nghe giá tiền,lại thôi chẳng muốn mua.

-Con thích cái quần này hay cái quần kia?

-Lỡ nó thích hai cái rùi mẹ làm sao?-Dì bán hàng

-Thì mua hai cái luôn chứ sao!

-Con thích cái này!

-Mẹ thấy cái kia cũng đẹp.

-Lấy hai cái đi-Dì bán

-Thôi 1 cái dc rồi lấy chi nhiều!

-Thích thì con lấy cả hai cũng được.

-Có đứa con cũng đáng giá đồng tiền há.Mẹ mua cho mà tiếc tiền cho mẹ không như con ng` ta muốn là có,không mua còn giãy nãy lên.

-Hì thì cái này dc rồi,mua nhiều mặc cũng không hết.

Đến khi lựa áo,nhìn quanh chẳng có cái nào vừa lòng,toàn già như trái cà.Mẹ kiu dì lấy ra Ca-ta-lô.Hơi ngạc nhiên vì không nghĩ cái shop thế này lại bán theo kiểu như thế.Hoá ra lấy ra lựa thì mới biết đẹp mê li.Toàn đồ nhập,lại có mí cô ng` mẫu đẹp.Chọn dc 3 kiểu.Lấy 1 kiểu vì tiếc tiền(thậm chí chẳng muốn mua nữa là,thấy nó cứ mắc mắc sao).Quyết định lấy 1 cái,dì bán hàng thì kiu mua thêm.Mẹ thì năn nỉ:

-Lấy hết đi con,thích thì mua .Lâu lâu mới có 1 lần mà.

-Thôi ,con hết thích rồi.Thích cái này thôi!

Rồi lại đi loanh quanh mua giỏ,dép,nón....

Đủ thứ trên đời duới đất.Mẹ lôi qua tiệm Hồng Phúc.Hơi ngạc nhiên vì vốn dĩ đã rất lâu mình chưa bước vào 1 tiệm vàng nào để mua 1 cái gì đó.Thậm chí cũng đã rất lâu trên mình không có một món trang sức nào ngoài chiếc đồng hồ cùi bắp.

Lựa đeo bông,nhiều ghê luôn.Nhìn choáng cả mắt.Chị bán hàng lấy ra mấy cái dễ thương và đẹp.Công nhận chị bán hàng tâm lí thật.Rồi lựa lựa cho có với ng` ta chứ lỗ tai bít mất tiêu đeo thế nào dc.Lâu lắm rồi nhỉ?Nhớ lần ấy đeo bông bị đứt hay gì đó mẹ đem đi bán được 8OK,lấy tiền mua trái sầu riêng hột lép ăn no nê.Ngày đó giá vàng có có 400 mấy.Giờ 1 triệu mấy thì phải.

Nhưng ngạc nhiên chưa kìa.Chị bán hàng đeo thử cho mình,nó qua lúc nào chẳng hay,thế là không bị bít,và khỏi phải đi bấm haha.Mừng quá.Mẹ mua cho đôi bông tuỳ theo sở thích của mình.Lựa 1 cái có cây thánh giá tòn ten.Tự dưng mình thích nó 1 cách kì lạ.Chẳng hiểu sao nhưng có lẽ...

Thế đấy,mỗi lần nhắc đến mẹ tớ đều hãnh diện.Và cứ mỗi lần nhắc đến mẹ,bạn bè tớ đều rất nể phục và quí mến.Nói bao nhiêu,từ ngữ nào đủ để nói hết về mẹ đây?

Share hình nhé!
Thấy hay chưa nè,đứng hok thèm vịn lun nà!
Hai đứa này nó làm trò gì thế nhỉ?Mờ ám quá
Cái này cái gì vậy mày?Cái bông!Bông gì vậy mày?Lạ quá hén
Que nhà ta đây,giống khỉ hok bà con?
Ngồi kiểu này giống đang...
Bưởi của tao!Bưởi của tao mà!Tao nói của tao!Tao nói của tao mà![Đố bà con ai giành dc hĩ hĩ]
Ngoại xắt rau nấu canh chua nà!
Hai đứa ăn rau câu dừa nà!yummy!yummy!
Bắt quả tang má mi cuời nhe răng nha!
Mẹ chôm cục rao câu dừa rùi nhìn cái gì thế nhỉ?
tấm này thì nhìn rõ cục rau câu lun nhá!
Ông Sáu và bọn tớ này.Lúc này ông đang đờn bài gì ấy nhỉ?Quên mất tiêu!
Cầm đàn mà mặt ngu thế nhỉ?
Mụơn nón lá của mẹ đội nhìn như cây Nấm nhỉ?
Này là chùôn chuồn đậu tay em nì!
Da heo này.Đã thế còn sữa nữa
Chị em nhà Nấm nì.
Vườn nhãn xum xuê....lá
Người ta là hoa nắng còn mình là hoa chuối!haha

7 nhận xét:

mấN nói...

Kua nó để dành đi anh :)).Ế nhệ đấy!

ܓܨܓ♫♪[W]ild[C]ard ♪♫ ܓܨܓ nói...

Bế Gia Hân dễ thương nhất :D, chị Nấm xấu quoắc keke

[ /\/Φ.1] £ªm nói...

Cái nì giống bên Thới Sơn vậy :-?? . Đi chơi vui wé mà hem rủ ai , mà dạo này áp lực bài vở thật bà nhỉ . Về wê thấy ng` ở wê chất fát và ... quý khách gê . Giống ngoại với mẹ bà đó . Lần sao có về cho tui về với ( vì nghe đâu lần sau có .... bánh xèo ^^ )

Tịnh Tâm nói...

Lo mà học đi nà. Năm nay thi à nghen. Đi chơi về dài chuyện quá nè! hix!!!! Úaaaaahh

ܓܨܓ♫♪[W]ild[C]ard ♪♫ ܓܨܓ nói...

^_^ lớn chút nữa đã ;)

!!!...mộ khói...!!! nói...

ui! thix hen!^^ đẹp thật!!! sund thì ko có quê để về đâu! bùn ghê!!!

°•.»§åØ—ßañ§.•° |[…phÓ pAng cHỦ…] __¯¶¯ØmßØY__ nói...

hj` hj`
con nhan bang chu? map that doa''''
hj` hj` hj`
the' ma` lan` truoc' con` choj''''

Đăng nhận xét