Thứ Tư, 2 tháng 1, 2008

Có thể ko tin nhưng có thể hi vọng.Nhỉ?




Hôm qua lang thang...lang thang phố...lang thang những con đường.

Ngồi một góc công viên ngắm lá xanh...ngắm cỏ xanh...xanh thật xanh.

Suy nghĩ coi mình là người có xanh thế ko?Suy nghĩ coi mình là người vắng thế ko?

Mỗi lần gặp Tuyệt Vọng-nó hay nhìn mình một cách ngạc nhiên nhưng trong sâu đôi mắt lại rất hiểu mình.

Đến với nó vào một chiều mưa lất phất rơi,bốc lên mùi đất nồng nồng.Bốc lên mùi cỏ úa nhem nhuốc.Nhưng lại có lúc đến với nó trong một ngày rất nắng.Nghe được cả mùi tóc khen khét.Nghe được cả tiếng nổ lốp bốp của làn da bánh ít.

Lần này lại đến với nó trong một ngày ko mưa,ko nắng.Âm u và se lạnh.

Mỉm cười chào và ngồi sà vào nó.Ngồi bó gối và dựa vào đôi chân nó khóc.Hình như có lúc nước mắt rớt vào chân nó làm nó nhột.Nên nó cựa quậy cái chân.Cựa quậy nhưng ko gãy rồi lại lặng im.

Đang khóc hức hức lại ngước con mắt đầm đìa lên cười hì hì.Tuyệt vọng cười:

-Ơ ơ tao xin lỗi...mày khóc tiếp đi!Tao không nhột nữa!

-.Mày lúc nào cũng thế và tao lúc nào cũng thế.Chỉ khóc bên chân mày nhỉ?

-Ừ vì mày không có chân như tao!

-À và cả tay nữa mày nhỉ?

-Tao thấy tao ko có được trái tim như mày!

Cười.

Thế là quên mình đang khóc vì cái gì.

-Tuyệt Vọng này tao ôm mày nhưng mày đừng cựa quậy dc ko?

-....

-Kể cả mày nhột thật nhột cũng im cho tao ôm nhá!

-....

Ko cần trả lời và cứ ôm thật chặt Tuyệt Vọng.Không khóc.Nước mắt lăn...tròn tròn rớt vỡ...vỡ trên nền gạch hoa cương.

Tao biết mày nhột lắm...nhưng do tao khóc mày ráng chịu đựng!

Mày chưa bao giờ hỏi tao là tại sao buồn mới đến với mày.Còn vui tao bên những người khác?

Lại ngồi dựa vào chân mày và bắt đầu kể.Đúng tao vẫn là tao,cho dù có làm gì thì tao cũng ko thay đổi.Nhưng tao sẽ ko,sẽ ko làm to chuyện.Tao sẽ cứ im im,tao sẽ bỏ qua,tao sẽ nhớ lời mày.

"Phải biết chấp nhận sự thật và sống cùng với sự thật đó"

Tao đã chấp nhận sự thật và đang dần dần cố sống cùng nó.Như chuyện ba mẹ tao li dị.Như chuyện ba tao sẽ có dì.Như....

Đúng.Ba mẹ tao chỉ tạm thời cách xa nhau 1 đời để vun vén yêu thương và sẽ bù lại cho kiếp sau mày nhỉ?

((((*))))--------((((*)))))
((((*))))

Hôm qua,mình trốn tránh tức mình chấp nhận hi sinh.NÓi hi sinh nghe hơi quá đi nhưng thật là vậy đó.

Hôm nay còn onl tức,của ai nấy giữ....hehe ko nhường đó!

1.Nhớ hỏi Que:

-Trong tình cảm có nên nhường nhịn tình cảm ko?

-Tao cũng ko rõ,cũng còn tùy....tao cần suy nghĩ.

Tú chen vào:

-Kooooooo!Mày suy nghĩ thì câu trả lời ko có giá trị.

====>Ko nhường!

Nấm tưng:Cười!

2.Nấm tưng hỏi Pc,vẫn câu ấy!

-Ko,tình cảm ko phải là vật chất,của cải mà nhường.Nhường là hèn!

-Sao là hèn?

-Là...

=====>Ko nhường!

3.Nấm tưng hỏi tên Mi,vẫn câu ấy!

=====>Ko nhường!

4.Nấm tưng hỏi mẹ,câu ấy!

=====>Cái gì của mình là của mình,của ng` ta là của ng` ta.Đừng tìm cách này hay cách khác để có được thứ của ng` khác.Nếu có rồi sẽ mất.Nếu ko mất rồi sẽ cũng ko có ý nghĩa.

5.Nấm tưng hỏi Ê Lấm,câu ấy!

====>Ko nhường!

6.Nấm tưng tự hỏi Nấm tưng:

====>Nhường!

Chợt hôm nay,con Tưng hỏi lại con Tưng nó bảo rất khẽ:"Tình cảm ko phải là vật chất.Lại càng ko phải là hàng hóa"

Chưa bao giờ hỏi Tuyệt Vọng.Nhưng nhớ có lần Tuyệt Vọng nói:" Tình yêu là sự thông cảm. Tìm hiểu lâu dài. Chớ không phải chỉ một giây một phút bồng bột nhất thời "

Sâu nói:"
Yêu là tin vào những điều không thể có"

Chợt giật mình vì hai thằng này lại nói thế này!Chợt thấy cần khi này!

Em cỏ khát anh mưa rào đầu hạ,
Cỏ uống mưa run rẩy cỏ đang thì
Mưa rào đến rồi đi ngơ ngác em xa
Em cỏ khát anh mưa rào nơi nào,
ngày nắng chan em chờ chẳng thấy mưa
Em chờ mãi cỏ xanh ngơ ngác ngơ ngác
Hỏi gió gió bay, hỏi lá lá rơi,
Hỏi theo làn mây bay bay lửng lơ về phía chân trời vời vợi
Cỏ khát khát tiếng mưa rơi,
người khát khát lẽ sống khát tiếng yêu thôi
Tình yêu tình yêu như cỏ khát như cỏ khát
Cỏ khát mưa
[Cỏ và Mưa]
Chắc chẳng thích!Chỉ có mình yêu và thích đến kì lạ những thứ thế này!

*************

Hôm nay...

À không phải bắt đầu nói từ hôm qua.

HÔm qua online và out trễ.Hơn 10h!Về nhà và nằm vùi...gác tập sách và bài vở.

Sáng vào lớp ngồi tranh thủ ôn Sử.Cứ ỉ i hôm trước đã trả bài rồi mà lại quên hôm nay phải trả bài giấy.Ngồi ráng ôn nhớ dc gì thì nhớ.Được tròn số điểm .

Vui vì điểm tốt đẹp.

Ngồi lọ dọ lấy sổ có chú gấu Panda ra,định ghi tiếp cho ngày 3.1.Chợt Que đòi mượn để vẽ,rồi lật lật thấy....Que ko xem....Que lật lại chú gấu Panda và cắm cúi vẽ đến khi trả!

Chiều!

Cười bò lăn vì bài thực hành giao tiếp tiếng Anh.

Lớp 12 của những đứa Khối D là:

-HI!

-Hello!

-HOw r u?

-I'm fine.Thanks.And u?

Gãy đầu gãy tay.

-Googbye!

-Bye!

Hoặc cứ and u?What about u?

Cứ lòng vòng chỉ hỏi dc có khỏe ko?

Khỏe!Còn bạn?

Tôi cũng khỏe.Còn bạn?

Tôi rất khỏe.Còn bạn?

.....

Một cách giảm stress có hiệu quả nhưng lại dễ gây điên!

.......

Chợt tỉnh giấc, chỉ là giấc mơ mà thôi. Oh oh...
Người đời bảo tôi là giấc mơ thì khó thành hiện thực.
Oh oh oh oh oh oh oh...
Và như thế, vùi trong những giấc mơ
Mệt nhọc thân tôi cứ sống trong cõi mơ hồ
Tôi luôn hỏi vì sao, người tôi luôn mong được gần
Và điều tôi luôn mong được xảy ra, cứ trôi hoài trong mơ
Tôi nghi ngờ bản thân tôi, hay tôi là kẻ quá hoài vọng
Dường như cuộc sống cuộc sống, chẳng ai giống như tôi
Rồi một ngày kia chợt nhận ra
Mình tôi đã không tuyệt vọng
Người tôi mong đã một lần tới
Và trao tiếng nói cho tôi
Để xua tôi qua nghi ngờ
Người đó cũng giống như tôi
Có khi giấc mơ một ngày sẽ biến thành thật
[Giấc mơ thật]
Ko cần là giấc mơ chỉ là giấc mơ.Có thể không tin nhưng có thể hi vọng đúng ko?



0 nhận xét:

Đăng nhận xét